NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1109

- Vậy chớ bài thơ trên vách kia có phải ngươi viết không?

- Ngươi đã làm được, há ta lại không viết được sao?

Tần Cối lại hỏi:

- Sao chữ "điểm" người lại viết nhỏ như vậy?

- Điểm nhỏ thì đi tu, điểm lởn ngày sau ắt sinh sự.

Tần Cối cau mày nhìn hắn hồi lâu rồi hỏi tiếp:

- Thế mi cầm cây chổi trong tay để làm gì vậy?

- Để quét cho sạch lũ gian tà.

- Còn tay kia mi cầm cái gì đó?

- Cái ống thổi lửa này đây!

Bằng giọng khiển trách, Tần Cối nói:

- Ống thổi lửa thì bỏ dưới bếp, chứ đi đâu cũng cầm theo làm gì?

- Ống thổi lửa này nguy hiểm lắm, hễ thổi lên thì khói lan dậy tứ phía

không sao dập tắt được nên phải giữ bên mình để kiềm chế chứ không thể
bỏ rời nó được.

Tần Cối tái mặt, cố gượng làm ra vẻ thản nhiên:

- Khéo nói chuyện khùng, mi mang bệnh này đã bao lâu rồi?

Thủ Nhất đáp không nghĩ:

- Ta mang bệnh này từ lúc ta gặp thằng cha bán thuốc bao sáp tại Tây Hồ

cho đến nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.