NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 123

- Bẩm đại quan, cha tôi người gốc ở Thang Âm huyện, xóm Hiễu Đễ. Mẹ

tôi sinh tôi ra mới được ba ngày thì bị nước sống Hoàng Hà dâng cao tràn
ngập như biển cả. Nạn thủy tai này đã làm nhà cửa của cải trôi hết, cha tôi
cũng bị chôn vùi dưới lớp trùng dương. Nhờ mẹ tôi bế ngồi vào trong cái
chum nên khỏi chết, nhưng lại bị trôi thẳng đến Hoàng huyện. Nhờ viên
ngoại Viên Minh cứu vớt nuôi nấng mẹ con tôi. Khi tôi lên bảy tuổi lại may
mắn gặp ông Châu Đồng người ở Hiệp Tây nhận làm con nuôi và truyền
dạy nghề văn, nghiệp võ.

Khi tôi đến tỉnh ứng thí, ông Lưu Đô Viện thấy tôi là kẻ hàn sĩ nên đem

lòng thương mến hỏi rõ tông tích và giúp tôi xây cất nhà cửa trở về cố
hương. Vì thế đến hôm tôi sắp đến kinh kỳ thi hộ có đến biệt ngài để lên
đường, ngài lấy năm mươi lượng bạc cho tôi làm lộ phí, lại trao một phong
thư dặn mang đến dâng cho đại lão gia, nhờ lão gia giúp đỡ cho điều kiện
xuất thân; chứ nghèo khổ như tôi, cơm không đủ ăn, tiền của đâu mà mua
thư tiến cử?

Ông Tông Trạch thấy Nhạc Phi nói một hơi không vấp, lời lẽ lại thật thà,

chân chất nên ngồi bấm trán nghĩ thầm:

- Đúng rồi, trước đây ta đã từng nghe danh Châu Đồng văn hay xuất

chúng, võ nghệ siêu quần, đã mấy phen nhà nước cho người đi triệu thỉnh
mà ông không chịu ra làm quan, chỉ vui theo thú giang hồi ẩn dật. Nay tên
Nhạc Phi này bảo là con nuôi ông ấy chắc võ nghệ cao cường đấy chớ
chẳng phải không đâu.

Tuy nghĩ vậy nhưng ông ta muốn thấy rõ hơn nên bảo Nhạc Phi:

- Thế thì bây giờ ngươi hãy theo ta ra ngoài giáo trường, biểu diễn cung

mã xem trình độ võ thuật của ngươi đã đến bực nào cho biết.

Dứt lời quan Lưu Thú đứng dậy bước đi, Nhạc Phi cũng nối gót đi theo

đến giáo trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.