NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 129

Riêng một mình ta không chịu nhận lễ vật, nhưng một mình ta thiểu số làm
sao thăng nổi ba vị kia.

Nhạc Phi chắp tay thưa:

- Cúi xin đại lão gia đứng ra chủ trương việc này cho tiểu sinh nhờ.

Tông Trạch nói:

- Trong lúc quốc gia hữu sự, muốn chọn người tài để ta tế thế an bang thì

lẽ tất nhiên phải lấy lẽ công bằng mà lựa chọn thì mới tìm ra anh tài. Nhưng
hiền khiết cũng biết, thần thế của Phan Vương to lớn biết chừng nào, và
nhất là ông ta lại chính là dòng dõi Sài Thế Tông nên việc này xem ra khó
bề xoay chuyển. Nhưng dù sao ta cũng phải ráng hết sức xem sao.

Ngừng một lát, Tông Trạch tiếp:

- Hôm nay ta muốn lưu hiền khiết ở lại trong dinh để đàm đạo sâu hơn về

văn chương, võ nghệ, song còn sợ miệng lưỡi thế gian dễ gieo rắc lời thị
phi, vậy thì hiền khiết hãy lui về nghỉ rồi sau sẽ liệu.

Nhạc Phi lạy tạ ơn Tông Lưu Thú rồi lui ra. Anh em đứng ngoài đang

ngóng trông, bỗng thấy chàng bước ra, ai nấy mừng rỡ xúm lại hỏi:

- Sao đại huynh ở trong ấy lâu thế? Ồ, sao xem thần sắc có vẻ kém vui,

hay là bị ông Tông Lưu Thú quở trách điều chi rồi?

Nhạc Phi lắc đầu:

- Không phải thế đâu các hiền đệ ạ. Ông ta đã khảo hạch cung tiễn và

binh pháp tôi, rồi người đem lòng quý mến. Để về nhà trọ tôi sẽ kể lại đầu
đuôi cho mà nghe, chỗ này không phải là chỗ nói chuyện.

Anh em cùng nhau về đến nhà trọ thì trời vừa tối sẩm. Người chủ tiệm đã

dọn rượu thịt lên mời năm vị võ sinh dùng bữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.