NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 191

- Ông đánh cọp chẳng xong, nên để cho cọp cắn lại tôi.

Lý Can nói:

- Việc đã lỡ rồi, xin Nguyên Nhung cứ việc ra binh, rồi sáng mai tôi sẽ

tâu cùng Thánh thượng thêm binh tiếp ứng.

Hai người từ giã về dinh.

Hôm sau, Tông Trạch đến chỗ giáo trường kiểm binh mã có dẫn công tử

Tông Phương theo, rồi kéo binh đến Mâu Đà Cang giáp chiến.

Tông Trạch thấy binh giặc đông đến bốn năm vạn, nghĩ thầm:

- Địch thì quân lính hằng hà sa số còn ta chỉ có vỏn vẹn năm nghìn thì

đánh sao cho lại?

Rồi ra lệnh cho quân sĩ đi thẳng lên đỉnh Mâu Đà Cang hạ trại.

Công tử Tông Phương lấy làm lạ hỏi:

- Sao phụ thân lại đem binh đóng trên đỉnh núi thế này? Nếu quân giặc

đến bao vây thì làm sao giải cứu?

Tông Trạch thở dài đáp:

- Ta há lại không biết thiên thời địa lợi sao? Nhưng chỉ giận gian thần

ghen ghét cố hại ta, nên trong tay ta chỉ có năm nghìn người ngựa làm sao
phá nổi bốn năm vạn lâu la? Cho nên cha quyết sẽ đơn thân độc mã vào sào
huyệt giặc, nếu như không phá nổi chúng thì cha chịu chết để đền nợ nước.
Lúc ấy con sẽ đem binh về bảo hộ gia quyến đưa về quê quán, chẳng nên ở
chốn kinh thành mà mang hại. Nếu như ta làm cho binh tướng chúng rối
loạn, dinh trại chúng hoang mang, thì con hãy đem ngay quân tiếp ứng thừa
thế phá tan sào huyệt chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.