NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 193

- Tông Trạch là danh tướng của nhà Tống mà một mình một ngựa vào

đây liều chết thì chắc là gian thần mưu hại y rồi, nếu ta mà được người ấy
thì lo gì giang sơn nhà Tống chẳng vào tay ta?

Nghĩ vậy nên vội ra lệnh cho binh tướng phải vây bắt cho kỳ được Tông

Trạch, nhưng không được gây thương vong. Binh tướng được lệnh ào đến
bao vây trùng trùng điệp điệp và gọi Tông Trạch bảo:

- Sao không xuống ngựa quy hàng cho sớm còn đợi chừng nào?

Nhưng Tông Lưu Thú không thèm đếm xỉa gì đến lời kêu gọi, ráng đem

hết sức bình sinh ra đánh thốc vào đám giặc chẳng khác Triệu Tử Long vào
trận Đương Dương.

Nhưng dù Tông Lưu Thú có tài giỏi đến đâu cũng khó mà thắng nổi số

đông kia, nếu như quân địch dùng cung tên bắn loạn vào thì chắc chắn ông
cũng khó mà bảo toàn tính mạng. Bởi vì Vương Thiện ra lệnh bắt sống nên
quân sĩ chỉ bao vây chờ cho đối phương đuối sức mới ra tay thôi.

Trận này xin tạm gác lại sau sẽ tiếp, bây giờ lại nói đến mấy anh em

Nhạc Phi đang ở Chiêu Phong trấn, ngày đêm săn sóc bệnh tình của Vương
Quới, bệnh chàng hôm nay đã gần khỏi, Thang Hoài đang nấu nước trà cho
Vương Quới uống, đột nhiên cánh cửa mở, người chủ tiệm cùng tên tiểu
nhị hớt hải chạy vào nói:

- Nguy tai lắm chư vị tướng công ôi! Nay có đám ăn cướp trên Thái

Hành sơn xuống muốn chiếm đoạt kinh thành. Như chúng chiếm được thì
chẳng nói chi, bằng chúng bị thua quay trở lại đây sẽ phá làng xóm cướp
bóc giết người ghê gớm lắm. Vì vậy bây giờ phải đi dò la tin tức, nếu liệu
bề không xong thì phải dọn nhà trốn đi cho sớm kẻo hoạ đến nơi không
chạy kịp. Còn mấy ông cũng phải lo thu xếp đi kẻo nguy đấy.

Thang Hoài nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.