NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 197

Lại nói, khi ba anh em Nhạc Phi đến Mâu Đà Cang, nhìn lên đỉnh núi cao

trông thấy cờ hiệu tung bay phất phới, nhìn kỹ thì quả là cờ hiệu của Tông
Trạch, Nhạc Phi ngạc nhiên tự hỏi:

Lạ thật ân sư là người tinh thông binh pháp, sao lại đóng quân trên đỉnh

núi như vậy? Quả là hiện tượng bất thường, chúng ta hãy gấp rút lên đó thử
xem nào.

Nói rồi ba người giục ngựa chạy lên, Quân canh vào phi báo, Tông công

tử lập tức xuống đón lên.

Vừa vào đến trại, Nhạc Phi hỏi Tông Phương:

- Tông đại nhân là người thuần thục binh thư, tinh thông trận pháp, sao

lại đóng binh nơi hiểm địa như vậy? Ngộ như quân giặc đến đây vây khốn,
triệt đường tiếp tế và chận mạch nước thì biết liệu sao?

Tông Phương buồn bã đáp:

- Chỉ vì gian thần manh tâm hãm hại nên tâu với hoàng thượng phát binh

quá ít chẳng đủ dùng, buộc lòng cha tôi cho đóng binh tại đây, rồi một mình
một ngựa xông vào dinh trại địch quyết liều chết để đền nợ nước.

Nói đến đây, hai hàng nước mắt Tông Phương chảy xuống ròng ròng,

khiến Nhạc Phi cảm động vô cùng, chàng nói:

- Bây giờ công tử hãy sửa soạn đi tiếp ứng, còn anh em tôi phải lập tức

xông vào dinh trại địch cứu ngay ân sư ra mới được.

Rồi Nhạc Phi quay lại bảo:

- Thang đệ hãy đánh thẳng vào phía tả, còn Trương đệ thì xông vào phía

hữu, riêng ta sẽ đánh vào giữa. Ai gặp ân sư trước thì người đó sẽ lập công
đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.