NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 230

Ai nấy đều khuyên chủ soái không nên mạo hiểm nhưng Ngột Truật vẫn

không nghe, cứ việc chọn sẵn một ngàn quân tinh nhuệ chờ canh ba kéo
đến thủy quan cho binh đứng chực trên bờ , một mình Ngột Truật lặn
xuống đáy sông, lần đến thủy quan chui vào. Bị lưới cản lại, lục lạc kêu
vang, quân lính trong thành vừa thò móc xuống giật lên thì Ngột Truật đã
lấy dao nhỏ bén cắt đứt hết lưới ở dưới đáy rồi trồi lên mặt nước, nhảy phóc
lên bờ.

Quân canh bất ngờ bị Ngột Truật vung búa chém sạch không kịp kêu lên

tiếng nào.

Ngột Truật thừa thế chạy riết đến cửa thành chém quân canh cửa rồi mở

toang cửa ra và hạ cầu xuống cho quân bên ngoài ùa vào.

Lúc ấy Lục Đăng đang ở trong dinh ngồi bấm óc tìm mưu kế bỗng thấy

bọn tùy tướng sợ hãi chạy vào báo:

- Quân Phiên hãm được thành đã kéo vào vô số, xin lão gia liệu định.

Lục Đăng nghe vậy vội vào hậu đường gọi phu nhân nói:

- Thành này đã thất thủ tôi còn sống làm chi nữa? Phải hy sinh cho trọn

nghĩa quân vương.

Lục phu nhân đáp một cách tỉnh táo:

- Nếu tướng công quyết tận trung vì nước, thiếp đây cũng quyết tận tiết

cùng chồng vậy.

Dứt lời bà quay lại nói với người vú:

- Hôm nay ta với lão gia tử tiết, dòng họ Lục chỉ còn một giọt máu này

thôi, xin người vì tình ráng nuôi dưỡng cho cháu thành người để mai sau có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.