NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 252

- Thưa mẹ chúng con tính mua sách và vài món đồ chi dụng cho sớm,

kẻo quân Phiên kéo vào thành rồi không thể đi mua được.

Phu nhân nghe nói có lý vội vào lấy ba trăm lượng bạc trao cho con.

Hai anh em tạ ơn rồi đem chia đôi số bạc, đoạn trở về phòng nai nịt khôi

giáp chỉnh tề, tay cầm côn sắt lén ra phía sau vườn nhảy qua bờ tường trốn
đi mất.

Đi được ba mươi dặm, bỗng thấy đằng xa có uân Phiên kéo đi rầm rộ.

Hai anh em bước qua bên mé núi, leo tuốt lên đỉnh đứng xem thế giặc.

Thấy quân Phiên tiến quân cuồn cuộn như nước chảy, lô nhô lúc nhúc tràn
đồng nội, Trương Dụng nói với anh:

- Chúng ta thừa cơ địch bất ngờ không đề phòng xông xuống đánh chơi

một chặp cho thỏa chí.

Hai anh em chờ cho quân Phiên đến sát, chạy bổ xuống vung côn sắt

đánh như sấm sét, làm cho đứa thì bể đầu phọt óc, đứa què tay gãy chân.
Càng đánh hai anh em càng hăng máu không một sức nào kháng cự nổi.
Quân Phiên hoảng loạn chạy lùi lại báo với Ngột Truật.

Ngột Truật nghe báo liền truyền lệnh quân sĩ cố bao vây bắt sống cho kỳ

được.

Quân Phiên lập tức bua vây tứ phía. Hai anh em họ Trương nỗ lực mang

hết sức bình sinh đánh phá quyết liệt mãi đến trời tối lúc nào không hay
biết.

Bỗng Trương Lập ngoái lại kiếm em thì chẳng thấy đâu hế, nghĩ thầm:

- “Thôi để ta đánh tháo chạy ra cho xong kẻo trời đã tối rồi”.

Nghĩ vậy chàng ra sức đánh thủng một phía, cố mở đường thoát ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.