NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 289

Người đứng trên miệng giếng, chõ miệng gọi xuống ấy chính là Thôi

Hiếu, tổng binh Đại Châu Nhạn Môn quan ngày xưa. Nhưng sao người ấy
lại ở bên Kim Phiên mà lại được hân hạnh vào chốn giam cầm hai vua
Tống?

Nguyên mười tám năm về trước cũng thuộc đời Tống, quân Phiên đến

hãm thành Nhạn Môn quan, bắt tổng binh Thôi Hiếu về nước. Bởi Thôi
Hiếu có nghề cho thuốc ngựa rất hay nên binh tướng Phiên tin dùng.

Mười tám năm chuyên nghề làm thuốc cho ngựa trong các dinh quân

Phiên nên bọn tướng sĩ Phiên ai nấy đều biết mặt.

Một hôm Thôi Hiếu đang trị bệnh ngựa trong dinh, nghe lỏm được tin

Kim Vương bắt nhị vị Tống đế đem giam cầm dưới giếng cạn tại Ngũ Cốc
thành. Thôi Hiếu vội về lấy hai cái áo da cừu, nướng ít chục cân khô bò gói
lại tử tế, lại cầm theo vài sợi dây da đi thẳng đến Ngũ Cốc thành cười nói
với quân canh:

- Tôi mới nghe chúa cũ của tôi bị giam cầm nơi đây, nên muốn vào thăm

giây lát để tỏ lòng ngay cùng chúa cũ, xin chư vị hãy vui lòng cho phép tôi
vào một tí nhé.

Quân canh nghe Thôi Hiếu nói vậy mỉm cười đáp:

- Cũng được nhưng vào một lát rồi trở ra ngay chớ có ở lâu đấy. Ngươi

thường cho thuốc chữa ngựa giùm cho chúng ta mới được vậy, chớ người
khác thì không được đâu.

Vừa nói vừa mở cửa thành cho Thôi Hiếu vào. Thôi Hiếu quay lại nói:

- Tôi chẳng dám ở lâu đâu, xin cảm ơn liệt vị.

Vào được Ngũ Cốc thành, Thôi Hiếu chạy khắp các miệng giếng kêu gọi

chúa om sòm. Ở đây giếng cạn nhiều quá kêu gọi muốn đứt hơi, chạy đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.