NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 296

mã, đầu đội thúc phát tử kim quang có giắt hai cây lông trĩ rẽ làm hai còn
Thôi Hiếu thì cũng lúc nhúc chạy theo sau lẫn lộn trong đám quân hầu.

Sở dĩ có mặt Thôi Hiếu ở đây là vì từ khi Thôi Hiếu dò được tin tức

Khương Vương nên cố theo sát không rời, chờ cơ hội để hành động.

Con tuấn mã của Khương Vương đang chạy bỗng vấp quỵ hai chân trước

ngã nhào xuống. Khương Vương vội siết chặt cương lại. Nhờ vậy mà con
ngựa nương thế đứng dậy được, Ngột Truật nhìn lại thấy thế lên tiếng khen:

- Vương nhi cưỡi ngựa giỏi thật.

Ngờ đâu khi con ngựa vấp ngã đã làm cho cung tên của Khương Vương

đều rơi xuống đất, Thôi Hiếu ở sau vội chạy đến nhặt rồi hai tay dâng lên
nói:

- Xin điện hạ thu lấy.

Ngột Truật nghe Thôi Hiếu nói tiếng Trung Nguyên rành rõi liền hỏi:

- Ngươi là ai vậy?

Thôi Hiếu quỳ xuống trước đầu ngựa bẩm:

- Thần là Thôi Hiếu chính là người Trung Nguyên, nhân qua làm thuốc

ngựa cho chúa công đã mười chín năm trời rồi.

Ngột Truật gật đầu ra vẻ hài lòng:

- Ngươi già cả mà ăn ở trung hậu, vậy ta cho ngươi đi theo phục dịch

điện hạ, lúc nào ta lấy được giang san nhà Tống, ta sẽ phong cho người làm
quan lớn.

Thôi Hiếu cúi đầu tạ ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.