NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 44

Châu Đồng gật đầu vui lòng, rồi năm thầy trò sắm sửa hành trang lên

đường thẳng đến Lịch Tuyền.

Đường đi phải băng qua nhiều khu rừng rậm rạp, cây cối um tùm, chim

kêu vượn hú trên cành, càng tăng thêm cảnh vắng vẻ của rừng sâu.

Khi đi qua một hòn núi nhỏ, Châu Đồng trông thấy nơi ấy địa thế rất đẹp,

bên đứng lại ngắm nghía hồi lâu rồi hỏi:

- Chẳng biết chỗ này là đất của ai?

Vương Quới thưa:

- Nơi đây là đất của phụ thân con, nếu thầy xem phong cảnh này có hợp

ý thì sau này thầy có quy tiên, chúng con sẽ đem thầy đến đây làm nơi an
giấc.

Nhạc Phi lườm Vương Quới một cái và nói:

- Gia gia tôi đang sống thế này mà sao anh dám loạn ngôn như vậy?

Châu Đồng khoả tay:

- Không hề chi, người đời ai mà khỏi chết? Nếu sau này thầy có mãn

phần rồi, các con đem xác thầy đến chỗ này chôn cất thì thầy mãn nguyện
vô cùng.

Đi chẳng bao lâu nữa, gia trang của trưởng lão Chí Minh đã hiện ra trước

mặt, tuy không đồ sộ nguy nga lắm song cũng rộng rãi mát mẻ, nấp dưới
lùm cây cổ thụ hoa quả tốt tươi trông ngoạn mục lắm.

Châu Đồng gõ cửa, một tiểu đồng từ bên trong chạy ra vái chào, Châu

Đồng bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.