"Quả nước Lịch Tuyền quí giá như vậy thì dù con quái vật ấy có lợi hại
đến đâu ta cũng quyết đến đó lấy nước cho kỳ được. Hay là tiên sinh Chí
Minh tìm cách nói đùa chăng? Nhất định phen này ta phải đến đó lấy nước
đem về để gia gia ta rửa mặt mới được.
Nghĩ đoạn, Nhạc Phi hỏi tiểu đồng thăm dò đường đi đến suối Lịch
Tuyền, rồi bưng chén trà lớn đi thẳng ra phía sau am.
Đi quanh co hồi lâu, chàng trông thấy tại cửa núi có một vòi nước phun
ra nước trong vắt, phía trên có một tảng đá lớn bên trên có khắc một hàng
chữ:
- "Lịch Tuyền kỳ phẩm".
Đây chính là bút tích của ông Tô Đông Pha viết, bên trong vòi nước ấy
có một động đá, trong động ló ra một chiếc đầu rắn khổng lồ, đôi mắt rắn
sáng chói như hai chiếc đèn pha, miệng rắn há hốc ra để lộ mấy hàm răng
gớm ghiếc, nước bọt từ trong miệng rắn nhỏ xuống từng giọt một màu
trắng đục.
Nhạc Phi lẩm bẩm:
- Con quái xà này từ đâu đến đây phá rối, để ta giết quách cho thiên hạ
nhờ.
Nói đoạn, chàng để chén xuống, nhặt một viên đá lớn nhắm ngay đầu rắn
ném một cái thật mạnh. Viên đá trúng ngay chính giữa đỉnh đầu rắn, nhưng
không thấy con rắn nao núng gì cả, nó liền phun ra một chất khói lam, đồng
thời há miệng thè chiếc lưỡi đỏ loét, quăng mình tới mổ Nhạc Phi, nhưng
chàng đã lanh lẹ tránh khỏi, với tay nắm lấy đuôi rắn chàng toan vụt một
cái, nhưng lạ thay, Nhạc Phi xem kỹ lại thì trong tay cái đuôi rắn biến đâu
mất mà chỉ có một cây thương láng bóng, trên cán có chạm một hàng chữ
"Lịch Tuyền Thần Mâu".