NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 534

Trương Lập nghe hỏi, hai hàng nước mắt rưng rưng đáp:

- Tôi chính là con của Trương Thúc Dạ tên Trương Lập. Cha tôi làm

quan Tiết Đạt sứ tại Hà Giang phủ. Nhân lúc Ngột Truật mới qua Trung
Nguyên lần đầu, tôi không dè cha tôi trá hàng nên hai anh em tôi không
chịu làm đứa gian thần nên lén cha tôi trấn ra khỏi thành muốn đánh quân
Phiên, ngặt vì chúng nó quá đông không thể nào đánh lại nên anh em tôi bỏ
chạy lạc nhau trôi nổi khắp chốn giang hồ, sau nghe tin Nhị Đế bị quân
Phiên bắt giải lên phía Bắc cha tôi liền tử tiết. mẹ tôi cũng qua đời. Tôi
không biết làm sao nên phải đi ăn xin độ nhật qua ngày tháng: Mới đây tôi
có nghe Khương Vương lên ngôi, lại phong lão gia làm soái cho nên đã
mấy phen tôi muốn tìm đến quy thuận, rủi ro trong mình lại có bệnh nên
phải chờ cho mạnh. Kế nghe Nguyên soái đóng binh tại Ngẫu Đường quan
tôi vội vã tìm đến đó, ngờ đâu khi đến nơi thấy dinh trại quân Phiên đóng
đầy trước ải. Tôi chạy lên thổ sơn nghỉ một hồi rồi sẽ đi đánh phá đám quân
Phiên. Ngờ đâu tôi quá mệt mỏi ngủ quên khi thức dậy sơ suất đánh lầm
trại lương thảo của Nguyên soái rồi sợ tội nên phải trốn đi. Dọc đường tôi
gặp vị tướng quân mặt xanh này bị quân Phiên bỏ vào xe tù giải đi. Tôi bèn
đánh phá quân Phiên cứu người. thoát nạn, nhưng người này không thèm tạ
ơn một tiếng, cứ việc chạy theo đánh quân Phiên.

Tôi vừa đi đến đây lại gặp người này giao chiến với bốn vị kia? bị yếu

sức gần thua, tôi thương hại liền xông vào trợ chiến.

Trương Lập kể đầu đuôi một hồi, Nhạc Nguyên soái lấy làm cảm động

nói:

- Thì ra không phải người nào xa lạ, lại lập được công lao, vậy để bổn

soái dâng biểu về triều xin phong chức cho.

Trương Lập nói:

- Nhờ ơn Nguyên soái bảo cử tôi không dám quên ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.