- Tôi có nghe người ta đồn rằng ở đây có suối Lịch Tuyền dùng nước
suối ấy nấu trà uống ngon lắm phải không?
Trưởng lão đáp:
- Đúng đấy, nước trong suối Lịch Tuyền mà dùng nấu nước trà uống thì
ngon tuyệt, nước ấy nếu đem rửa mặt thì mắt mờ sẽ sáng ngay. Lâu nay hễ
có khách, tôi vẫn dùng nước ấy nấu nước trà đãi, ngờ đâu gần đây có một
con quái không biết từ đâu đến, thường ngày nó hay phun một thứ khói độc
làm hôn mê, nên không ai dám bén mảng đến đó nữa.
Châu Đồng chất lưỡi than:
Thế thì tại tôi vô duyên nên đến đây gặp trở ngại
không được dùng nước Lịch Tuyền.
Nhạc Phi nghe nói nghĩ thầm:
"Quả nước Lịch Tuyền quí giá như vậy thì dù con quái vật ấy có lợi hại
đến đâu ta cũng quyết đến đó lấy nước cho kỳ được. Hay là tiên sinh Chí
Minh tìm cách nói đùa chăng? Nhất định phen này ta phải đến đó lấy nước
đem về để gia gia ta rửa mặt mới được.
Nghĩ đoạn, Nhạc Phi hỏi tiểu đồng thăm dò đường đi đến suối Lịch
Tuyền, rồi bưng chén trà lớn đi thẳng ra phía sau am.
Đi quanh co hồi lâu, chàng trông thấy tại cửa núi có một vòi nước phun
ra nước trong vắt, phía trên có một tảng đá lớn bên trên có khắc một hàng
chữ:
- "Lịch Tuyền kỳ phẩm".
Đây chính là bút tích của ông Tô Đông Pha viết, bên trong vòi nước ấy
có một động đá, trong động ló ra một chiếc đầu rắn khổng lồ, đôi mắt rắn