NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 61

sáng chói như hai chiếc đèn pha, miệng rắn há hốc ra để lộ mấy hàm răng
gớm ghiếc, nước bọt từ trong miệng rắn nhỏ xuống từng giọt một màu
trắng đục.

Nhạc Phi lẩm bẩm:

- Con quái xà này từ đâu đến đây phá rối, để ta giết quách cho thiên hạ

nhờ.

Nói đoạn, chàng để chén xuống, nhặt một viên đá lớn nhắm ngay đầu rắn

ném một cái thật mạnh. Viên đá trúng ngay chính giữa đỉnh đầu rắn, nhưng
không thấy con rắn nao núng gì cả, nó liền phun ra một chất khói lam, đồng
thời há miệng thè chiếc lưỡi đỏ loét, quăng mình tới mổ Nhạc Phi, nhưng
chàng đã lanh lẹ tránh khỏi, với tay nắm lấy đuôi rắn chàng toan vụt một
cái, nhưng lạ thay, Nhạc Phi xem kỹ lại thì trong tay cái đuôi rắn biến đâu
mất mà chỉ có một cây thương láng bóng, trên cán có chạm một hàng chữ
"Lịch Tuyền Thần Mâu".

Nhạc Phi mừng rỡ khôn xiết, chàng xách chén cầm thương chạy thẳng về

am. Kể lại mọi chuyện cho Châu Đồng nghe, ai nấy đều mừng rỡ. Trưởng
Lão Chí Minh nói:

- Cây thương "Lịch Tuyền thần mâu" này là vật báu của thần linh nay đã

về tay lệnh lang ắt sau này sẽ được đăng đài bái tướng đấy chứ chẳng chơi
đâu.

Ngừng giây lát, trưởng lão nói:

- Sẵn đây tôi có cuốn sách binh thư bí truyền trong đó có truyền đầy đủ

thương pháp và cách bày binh bố trận nữa, nhưng sách này chỉ người nào
có binh khí thần linh mới có thể dùng được, nay lệnh lang đã có duyên như
vậy tôi xin trao sách ấy cho, hãy xem trong ấy cố mà luyện tập, bây giờ tôi
phải trở về ở tại Ngũ Đài sơn, chắc có lẽ khó mà gặp mặt nhau được. Chí
Minh trưởng lão nói, hai mươi năm về sau, học trò tôi là Đạo Duyệt sẽ đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.