Nhạc Phi lườm Vương Quới một cái và nói:
- Gia gia tôi đang sống thế này mà sao anh dám loạn ngôn như vậy?
Châu Đồng khoả tay:
- Không hề chi, người đời ai mà khỏi chết? Nếu sau này thầy có mãn
phần rồi, các con đem xác thầy đến chỗ này chôn cất thì thầy mãn nguyện
vô cùng.
Đi chẳng bao lâu nữa, gia trang của trưởng lão Chí Minh đã hiện ra trước
mặt, tuy không đồ sộ nguy nga lắm song cũng rộng rãi mát mẻ, nấp dưới
lùm cây cổ thụ hoa quả tốt tươi trông ngoạn mục lắm.
Châu Đồng gõ cửa, một tiểu đồng từ bên trong chạy ra vái chào, Châu
Đồng bảo:
- Phiền cháu vào thưa lại với tiên sinh Chí Minh rằng có người ở Hiệp
Tây tên là Châu Đồng đến thăm.
Tiểu đồng cúi đầu vâng dạ rồi chạy thẳng vào trong, chỉ trong chốc lát đã
thấy trưởng lão Chí Minh chống gậy bước ra tiếp đón niềm nở.
Mọi người vào nhà, trưởng lão mời ngồi đãi trà nước, có hai học trò
đứng hầu hai bên.
Trong lúc đàm đạo văn chương, trưởng lão Chí Minh liếc thấy Nhạc Phi
tướng mạo khôi ngô, cốt cách phi phàm, ông ta tấm tắc khen thầm rồi ông
gọi tiểu đồng đem thức ăn lên thết đãi.
Đêm hôm ấy, thầy trò Châu Đồng nghỉ lại ở gia trang, rạng ngày sau mới
từ tạ ra về. Trưởng Lão nằng nặc mời ở lại dùng cơm rồi mới cho đi. Khi
tiểu đồng bưng trà lên, Châu Đồng vui miệng hỏi: