NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 628

Vừa nói vừa giục ngựa đi sát mình Vương Quới, lén lén rút đao phớt

ngang một cái, lưỡi đao đã bén, mà động tác lại quá nhanh nên chiếc đầu
tên tiểu Phiên rớt dưới đất lúc nào Vương Quới không hay biết.

Khi về đến núi, Gia Cát Anh trông thấy vội hỏi:

- Vương huynh bắt lợn tế cờ về rồi đấy sao? Nhưng con lợn sao hình thù

kỳ lạ vậy?

Vương Quới đáp:

- Con lợn Kim Phiên hình thù như vậy đó đệ ạ.

Gia Cát Anh nói:

- Đệ muốn nói tại sao con lợn lại mất đầu cơ.

Vương Quới quay lại xem rồi nói:

- Nếu vậy thì Ngưu Cao đã cắt mất rồi.

Dứt lời quăng cái thây đi, quay ngựa trở xuống định bắt đứa khác. Đi nửa

đường lại thấy Ngưu Cao bắt được một đứa xách lên.

Ngưu Cao trông thấy Vương Quới thì gò ngựa đứng nép sang một bên

đường nói:

- Vương ca, đệ nhường đường cho rộng để huynh đi đó.

Vương Quới nói:

- Thiệt trên đời này không có ai lòng gai, dạ độc như Ngưu đệ vậy, đã

muốn lập công đầu thì cứ lập chứ sao lại cắt đầu thẳng tiểu Phiên của ta
vậy?

Ngưu Cao nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.