NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 84

Tên ăn cướp cười to lên như quỉ hú và trầm giọng:

- Nếu các người nhất định không chịu nạp tiền thì chớ trách ta sao ra tay

độc ác.

Nhạc Phi thấy thế quay lại khẽ bảo:

- Mấy anh em hãy đứng đây để một mình ta đến đó trước, xem sự thể ra

sao đã.

Thang Hoài nói:

- Tôi xem tên ăn cướp kia dữ dằn lắm, mà huynh trưởng không có khí

giới trên tay làm sao chống cự lại nó?

Nhạc Phi thản nhiên đáp:

- Ta sẽ dùng lời lẽ thuyết phục hắn, chừng nào không được mới dùng đến

võ lực. Lúc ấy các đệ sẽ xông đến tiếp chiến chứ lo gì.

Dứt lời, Nhạc Phi ung dung bước đến trước mặt tên ăn cướp ôn tồn gọi:

- Kìa hảo hán, xin hãy vị tình tôi mà tha cho bọn người khốn khổ kia một

lần đi.

Tên cướp quay sang trông thấy Nhạc Phi tướng mạo phương phi, mặt

đẹp như hoa, ra dáng một thư sinh, hắn há hốc mồm cười khanh khách:

- Hà hà... Chính bản thân người cũng vậy, hãy trao tiền cho ta gấp, bằng

không thì phải chịu chung số phận như bọn người kia.

Nhạc Phi vẫn không chút giận dữ, chàng mỉm cười đáp:

- Tôi biết lắm, tục ngữ có câu: “Ở nước nhờ nước, ở rừng nhờ rừng. Làm

nghề chi phải thời nghiệp ấy”. Tôi đã đi qua đây tất nhiên phải chuẩn bị nạp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.