NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 944

- Trương Bảo này đã mang ơn lão gia phong chức cho làm quan nên

chẳng được hầu hạ lão gia cho vẹn toàn chung thủy. Tuy tôi đây là kẻ ngu
xuẩn, song lại chẳng bằng Vương Hoành hay sao? Hôm nay tôi đến đây nỡ
nào đành tâm nhìn lão gia và nhị vị Công tử ra nông nỗi này! Thà là tôi
thác trước xuống âm ti đặng chờ lão gia có xuống sẽ theo hầu.

Nói rồi Trương Bảo đập đầu vào vách vỡ sọ chết tươi Vì vậy có thư khen

Trương Bảo:

"Hết lòng vì chủ chán lợi danh

"Nghĩa khí Trương công ai sánh bằng?

"Liều thác cho tròn ân nghiã cả

"Ngàn thu không mất chữ trung thành"

Nghê Hoàn thấy vậy trong lòng tê tái, còn Nhạc Vân và Trương Hiến đau

lòng khóc rống lên, duy có Nhạc Phi chỉ cười nói:

- Khá khen cho Trương Bảo! hay cho Trương!

Nghê Hoàn lấy làm lạ hỏi:

- Trương Tổng binh chẳng ngại xa xôi nguy hiểm, lặn lội đến đây thăm

Nguyên soái và không nỡ nhìn thấy Nguyên soái chịu hàm oan, nên người
liều thân tự vẫn, sao Nguyên soái không thương.

Nhạc Phi nói:

- Ân công nên biết rằng, nhà tôi được ba chữ trung, hiếu, tiết rồi, nay

Trương Bảo chết đây tức là đủ cả trung hiếu tiết, nghĩa thì còn gì sung
sướng cho bằng?

Nói đến đây Nhạc Phi khóc rống lên rồi nói với Nghê Hoàn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.