NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 966

- Nếu quả túc hạ là công tử, tôi mới dám nói, tôi đây chính là Đại Lý Tự

Chánh Khanh Châu Tam Húy, thừa lệnh Tần Cối tra khảo lệnh tôn, hắn lại
ép tôi giết hại lệnh tôn nữa, tôi không nỡ, nên treo ấn từ quan trấn đi, hắn
lại sai Vạn Sĩ Hóa dùng cực hình tra tấn nhưng lệnh tôn không chịu khai,
sao đó tôi lại nghe có một vị Tổng binh tên Trương Bảo liều mình tự vẫn tại
ngục trung.

Mọi người phía sau bình phong nghe Châu Tam Húy nói đến đây vùng

khóc rống. Rồi Châu Tam Húy tiếp tục kể đến việc cha con Nhạc Nguyên
soái thác oan tại Phong Ba đình vào ngày hai mươi chín tháng chạp.

Lúc ấy cả nhà già trẻ bé lớn đều kinh hồn hoảng vía khóc lóc thảm thiết.

Châu Tam Húy khuyên giải:

- Xin phu nhân đừng khóc lóc nữa, hãy để lo việc lớn, tôi không phải với

mục đích báo tin mà thôi mà còn muốn cho Nguyên soái khỏi bị tuyệt tụ về
sau, vì chẳng mấy chốc nữa khâm sai sẽ đến đây bắt cả dòng họ Nhạc giết
cho tận tuyệt.

Nói đến đây, Châu Tam Húy vội từ biệt ra đi, phu nhân bước nhanh ra

gọi giật lại nói:

- Xin ân công hãy chậm bước để chúng tôi tạ ơn đã.

Vừa nói vừa dắt cả gia đình ra quỳ xuống một lượt tạ ơn, Châu Tam Húy

cũng quỳ xuống đáp lễ rồi đứng dậy nói:

- Phu nhân hãy lo cho công tử trốn đi xứ khác cho mau để sau này có

người hương khói dòng họ Nhạc. Bần đạo xin kiếu từ ngay bây giờ.

Bọn công tử đều theo đưa Tam Húy ra cửa rồi trở lại ôm nhau than khóc.

Nhạc phu nhân gọi dâu con vào trong bảo lấy các giấy nợ cùng các tờ giấy
mướn của bọn gia đinh đốt hết, đoạn kêu hết bọn gia đinh vào bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.