NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 251

“Không cần đâu. Anh có rồi.” Anh lôi ra hai củ khoai to tướng và

một túi salad.

“Gì đấy?” Abigail vỗ vỗ cái túi.
“Rau trộn. Một túi salad.”
“Salad.” Mặc dù lo ngại, nhưng cô vẫn bĩu môi. “Em có rất nhiều

rau tươi để làm món trộn.”

“Như thế em lại phải thái thiếc các kiểu mà. Tốt nhất là cứ mua

luôn một túi salad làm sẵn. Sao em không ngồi xuống nhỉ? Anh sẽ làm
món khoai tây.”

Cô không nghĩ mình sẽ chịu ngồi im. Cô không có thói quen ngồi

im. “Anh có muốn chúng ta bàn thảo gì đó trước bữa ăn không?”

“Chúng ta chỉ có một lần này thôi à?”
“Sao cơ?”
Anh ngó lại phía cô trong lúc cầm số khoai tây tới chỗ bồn rửa.

“Chỉ có một lần này thôi à? Thế chúng ta trò chuyện trước, trong và
thậm chí sau bữa tối thì sao.”

“À, vâng, dĩ nhiên rồi. Nhưng về chuyện làm rõ tình cảnh hiện nay.

Chúng ta có nên nói ngay, hay anh muốn đợi cho tới bữa ăn?”

“Tình cảnh gì?”
“Em và anh... Mối liên hệ tình cảm này. Mối quan hệ giữa cá nhân

với nhau.”

Anh đặt khoai tây lên quầy, và với nụ cười ấm áp đến mức làm cô

thấy có gì đó nhói lên trong lòng, hai bàn tay anh bưng lấy khuôn mặt
cô. “Mối quan hệ giữa cá nhân với nhau. Anh sắp phát điên vì em
mất.” Anh hôn cô, mạnh mẽ, thật lâu, cho tới khi cảm giác nhói đau
tan đi. “Em rót cho anh chút rượu vang được không?”

“Em... được. Không, ý em là, để em rót rượu vang. Chúng ta cần

bàn thảo...”

“Em à, ‘bàn thảo’ nghe như sắp bàn đến chính trị ấy.” Anh cau mày

nhìn lò nướng một lúc, sau đó đặt chế độ nướng khoai. “Tại sao chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.