NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 332

loại người tin rằng chỉ có ý muốn và nguyện vọng của họ là hơn tất cả
mọi thứ và mọi người khác.”

Cô đã chứng kiến cảnh giết người, cô nghĩ thầm. Thằng kia không

gợi cho cô nhớ lại gã Korotkii lạnh lùng vô cảm. Nó thiếu cái vẻ lãnh
đạm và khả năng ấy. Nhưng nó làm cho cô nghĩ tới Ilya, vẻ giận dữ
trên mặt Ilya khi gã chửi bới và đá vào xác gã anh họ của mình.

“Có lẽ nó chưa từng giết người hay gây thương tích nghiêm trọng

trước buổi tối nay. Tôi nghĩ nếu nó đã từng làm vậy rồi, nó đã không
kém cỏi trong việc đó như vậy. Nhưng nếu tối nay không xảy ra
chuyện này thì sẽ là một ai đó khác, vào một tối khác, một người
không có những khả năng, phản xạ và sự trầm tĩnh như cảnh sát
trưởng. Sẽ có nhiều thứ phải giải quyết hơn là một cái mũi bị gãy
đấy.”

“Vâng, thưa cô.”
“Tôi xin lỗi. Thật khó chịu. Còn hơn cả tôi tưởng. Ý kiến của tôi

không thích hợp cho lắm. Nếu đó là tất cả những gì các anh cần, thì tôi
xin phép về nhà.”

“Tôi có thể bảo ai đó lái xe chở cô về.”
“Không, tôi tự lái xe được. Cảm ơn anh, anh rất chu đáo.”
Cô bắt đầu đi ra cửa, dừng lại khi nghe Brooks gọi tên cô. Anh bước

tới, đặt một tay lên cánh tay cô. “Một phút thôi,” anh nói với Boyd,
sau đó dẫn cô ra ngoài.

“Em ổn chứ?”
“Vâng. Em đã nói với anh rồi mà.”
“Và em vừa nói với Boyd rằng chuyện này khó chịu hơn em

tưởng.”

“Đúng thế mà, nhưng đâu có nghĩa là em không ổn. Nhưng mà em

mệt. Em nghĩ em sẽ về nhà và ngủ một chút.”

“Tốt rồi. Anh sẽ gọi hoặc ghé qua sau, để xem em sao rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.