NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 330

Mong muốn có sự kết nối, những ngón tay cô nắm lấy cổ tay anh

một lúc. “Nếu em có thể nói với ai đó, thì đó sẽ là anh.”

“Vậy được rồi.” Anh đặt cốc cà phê xuống, hai tay ôm lấy mặt cô

và hôn cô. “Cảm ơn em đã hỗ trợ. Và cả món bánh quy nữa.”

“Chuyện nhỏ thôi mà.”

Ba mươi phút sau khi Brooks tới, Abigail đi vào đồn cảnh sát. Viên

sĩ quan lớn tuổi hơn - Boyd Fitzwater, cô nhớ như vậy lập tức đứng
dậy khỏi bàn và bước lại đón cô.

“Cô Lowery, chúng tôi đánh giá cao việc cô đến đây như thế này.

Sếp đang ở trong văn phòng nói chuyện với công tố viên và mọi
người. Tôi lấy lời khai của cô nhé.”

“Vâng.”
“Cô muốn chút cà phê hay gì đó lạnh không?”
“Không, cảm ơn anh.”
“Chúng ta có thể ngồi ngay tại đây. Sẽ yên tĩnh. Ash đang ở phía

sau với nhân viên y tế chúng tôi mời đến để xử lý cái mũi cho thằng
ôn nhà Blake.” Anh ta mỉm cười nói. “Nó bị nặng đấy.”

“Tôi dám chắc mũi bị gãy vẫn còn hơn ăn một viên đạn. Tôi tin

cảnh sát trưởng Gleason có lý do chính đáng để nổ súng khi thằng
Justin cầm dao nhảy xổ vào anh ấy.”

“Tôi sẽ không bàn luận chuyện đó. Mà chúng ta bắt đầu luôn nhé.

Tôi sẽ ghi âm lại cho nên chúng ta cứ việc thẳng thắn nhé. Tôi cũng sẽ
ghi chép nữa. Cô thấy ổn chứ?”

“Dĩ nhiên rồi.”
“Vậy thì được rồi.” Boyd bật máy ghi âm, đọc rõ ngày tháng, thời

gian, và tất cả những cái tên liên quan. “Thưa cô Lowery, xin cô hãy
kể cho tôi biết những chuyện xảy ra tối nay?”

“Lúc hai giờ bảy phút sáng, hệ thống báo động quanh nhà tôi báo

hiệu có đột nhập.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.