NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 335

“Cô Lowery.” Blake cười tươi và chìa tay ra. “Xin thứ lỗi vì không

mời mà đến. Tôi là Lincoln Blake, một hàng xóm của cô.”

“Nhà ông cách đây vài dặm, ở mé bên kia Bickford. Do đó, ông đâu

có sống gần nhà tôi để có thể làm hàng xóm.”

“Ở đây tất cả chúng ta đều là xóm giềng cả thôi,” Blake nói rất vui

vẻ. “Đây và trợ lý riêng của tôi, Mark. Tôi muốn xin lỗi vì việc con
trai tôi vô tình xâm nhập trái phép vào nhà cô tối qua. Chúng tôi xin
phép vào trong và bàn chuyện này được chứ?”

“Không.”
Cô luôn thấy khó hiểu và tại sao mọi người lại có vẻ ngạc nhiên,

thậm chí khó chịu, khi hỏi một câu hỏi và nhận được câu trả lời phủ
định như vậy.

“Nào, cô Lowery, tôi đến đây để có lời xin lỗi, vì tôi hiểu con trai

mình đã gây cho cô chút khó chịu, và để thu xếp tất cả những việc này.
Sẽ hữu ích hơn nếu chúng ta có thể thoải mái khi nói về chuyện này.”

“Tôi rất thoải mái. Cảm ơn vì lời xin lỗi của ông, ông Blake, mặc dù

không phù hợp lắm, vì chính con trai ông mới là kẻ mò vào nhà tôi mà
không được phép vào lúc nửa đêm, và định đâm cảnh sát trưởng
Gleason. Tôi tin cảnh sát đang giải quyết chuyện này, và chúng ta
chẳng có gì để thảo luận vào lúc này cả.”

“Thế thì tôi mới phải ghé tới. Tôi không thích việc phải cố trò

chuyện qua khuôn cửa thế này.”

“Tôi thì không thích tiếp người lạ trong nhà. Tôi muốn các vị ra về

ngay. Ông có thể thảo luận chuyện này với cảnh sát.”

“Tôi chưa xong mà.” Gã chìa ra một ngón tay. “Tôi hiểu cô rất thân

với Brooks Gleason, vậy nên...”

“Vâng, chúng tôi rất thân nhau. Nếu không thân thì anh ấy đã không

ở đây lúc hai giờ sáng khi con trai ông và bạn của nó xâm nhập bất
hợp pháp vào khu đất của tôi với ý định phá phách chiếc xe tuần tra
của cảnh sát trưởng Gleason. Tuy nhiên, mối quan hệ của tôi với cảnh
sát trưởng Gleason không thay đổi được thực tế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.