NHÂN CHỨNG ẨN MÌNH - Trang 382

Cô áp mặt vào cạnh cổ anh. “Nghe thật tình tứ trên giường, trong

bóng tối, khi mọi thứ yên tĩnh.”

“Bởi vì điều đó là thật. Và nó sẽ vẫn là thật vào buổi sáng.” Cô

nhắm mắt lại, giữ riêng những lời ấy cho mình lúc anh ôm lấy cô. Và
hy vọng khi sáng dậy, anh sẽ lại nói vậy với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.