NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 101

14

Myron bừng tỉnh bởi tiếng chuông điện thoại. Anh vừa mơ về Jessica. Anh cố
nhớ cụ thể nhưng các chi tiết cứ vỡ vụn và nhòa mờ, chỉ để lại đằng sau vài
mẩu rời rạc. Đồng hồ trên bàn đầu giường chỉ bảy giờ. Ai đó đang gọi đến
nhà anh lúc bảy giờ sáng. Myron khả chắc đó là ai.

“A lô?”
“Chào Myron. Hy vọng tôi không đánh thức ông.”
Myron nhận ra giọng nói này. Anh mỉm cười hỏi. “Ai đấy?”
“Roy O’Connor đây.”
“Roy O’Connor đó hả?”
“À vâng. Roy O’Connor, đại diện.”
“Siêu đại diện,” Myron chỉnh lại. “Sao rồng lại gọi điện cho tôm thế này,

Roy?”

“Sáng nay ta gặp nhau được không?”
Giọng nói run thấy rõ.
“Được chứ, Roy. Văn phòng của tôi nhé?”
“À, không.”
“Thế thì văn phòng của ông vậy, Roy?”
“À, không.”
Myron ngồi dậy. “Thế tôi cứ đoán mãi còn ông cứ lấp lửng vậy à?”
“Ông biết quán rượu Reilly ở phố 14 không?”
“Có.”
“Tôi sẽ ngồi ở góc tay phải cuối quán. Một giờ. Chúng ta sẽ ăn trưa. Nếu

tiện cho ông.”

“Được đấy, Roy. Muốn tôi mặc gì đặc biệt không?”
“À, không.”
Myron cúp máy, mỉm cười. Một chuyến ghé thăm ban đêm của Win,

thường vào lúc bạn đang say giấc trong phòng ngủ, nơi trú ẩn kín đáo nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.