NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 103

nói?”

“Được rồi, Myron. Nếu con không muốn nói với mẹ…”
“Con không muốn nói với mẹ.”
“Được rồi. Là phụ nữ à?”
“Mẹ à…”
“Thì thôi, quên những gì mẹ vừa hỏi đi.”
Myron tới bên điện thoại gọi cho Win. Sau hồi chuông thứ tám, anh định

cúp máy thì một tiếng ho xa xăm yếu ớt vang lên. “A lô?”

“Win à?”
“Ừ.”
“Cậu ổn chứ?”
“Alô?”
“Win à?”
“Ừ.”
“Sao mãi cậu mới nhấc máy thế?”
“Alô?”
“Win à?”
“Ai đấy?”
“Myron.”
“Myron Bolitar à?”
“Cậu biết bao nhiêu Myron?”
1 “Myron Bolitar à?”
“Không, Myron Rockíeller.”
“Có chuyện không ổn,” Win nói.
“Gì?”
“Cực kỳ không ổn.”
“Cậu đang nói gì đấy?”
“Có thằng dở người bảy giờ sáng gọi điện giả vờ là bạn thân của tôi.”
“Xin lỗi, tôi quên mất giờ giấc.” Win không phải kiểu người dậy sớm.

Suốt những năm tháng ở Duke, quá trưa Win mới bò ra khỏi giường, kể cả
những ngày phải học sáng. Thực tế thì gã là kẻ ngủ say nhất mà Myron từng
biết hay tưởng tượng được. Bố mẹ Myron thì ngược lại, thức giấc ngay cả khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.