NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 248

35

Myron kể cho Jake nghe. Rồi anh chở Christian về nhà. Trên đường đi anh
cũng kể lại cho Christian. Mọi thứ. Christian muốn biết. Myron không muốn
cậu đau lòng nhưng anh biết mình chẳng có quyền giấu cậu.

Christian không hỏi chen ngang. Thực ra cậu chẳng nói gì. Trên sân cỏ,

cậu nổi tiếng là bình tĩnh trong bất cứ hoàn cảnh nào. Giờ đây mặt Christian
cũng chẳng khác gì cách cậu chơi bóng.

Khi Myron kể xong, không ai nói gì trong vài phút. Rồi Myron cất tiếng

hỏi, “Cậu không sao chứ?”

Christian gật đầu. Mặt cậu tái nhợt. “Cảm ơn đã thắng thắn với tôi,” cậu

nói.

“Kathy yêu cậu,” Myron nói. “Nhiều lắm. Đừng quên điều đó.”
Cậu lại gật đầu. “Chúng ta phải tìm ra cô ấy.”
“Tôi đang tìm cách.”
Christian xê dịch trên ghế để đối diện với Myron. “Khi tất cả các đại diện

lớn theo đuổi tôi, toàn bộ quá trình đó cảm giác như - tôi không biết nữa 1
chẳng có chút tình cảm gì. Rặt cũng chỉ vì tiền mà thôi. Thì vẫn vậy mà, tôi
biết chứ. Tôi không ngây thơ, nhưng tôi biết là ông khác. Bản năng cho tôi
biết mình có thể tin tưởng ông. Tôi nghĩ điều mình đang cố nói là, với tôi,
ông không chỉ là đại diện nữa rồi. Tôi mừng là đã chọn ông.”

“Tôi cũng vậy,” Myron nói. “Có lẽ đây không phải lúc thích hợp nhất để

hỏi, nhưng thế nào mà cậu biết tiếng tôi?”

“Có người hết lời ca ngợi giới thiệu ông cho tôi.”
“Ai?”
Christian mỉm cười. “Ông không biết à?”
“Khách hàng à?”
“Không.”
Myron lắc đầu. “Tôi nghĩ không ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.