NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 269

trong trạng thái phê thuốc. Đó là lý do mày bị tống cổ. Christian không liên
quan gì cả.”

“Ồ,” Horty nhún vai nói. “Thì ra là không phải.”
“Sự ăn năn của mày,” Myron nói, “xúc động lắm.”
“Tôi phải đi bác sĩ, ông anh ơi. Tôi đau chân muốn chết.”
“Mày không sợ bị bắt à?”
“Gì cơ?”
“Mày không sợ con bé sẽ trình báo về vụ cưỡng hiếp à?”
Horty nhăn mặt như thể Myron bỗng chuyển sang nói tiếng Nhật. “Ông

anh điên à? Nó định báo với ai? Nó đưa tôi cả đống tiền để đổi lấy sự im
lặng. Nó mà nói điều gì thì sẽ lộ ra hết. Toàn bộ sự thật khó coi. Ai ai cũng sẽ
biết - Christian, bố mẹ nó, thầy cô giáo. Ai cũng sẽ biết nó đã trả ngần ấy tiền
để giấu nhẹm mọi sự. Mà nhỡ nó đủ ngu đần để nói ra thì sao? Thì có ảnh và
nhân chứng vụ nó chơi cả Willie và tôi ở bữa tiệc. Ai tin là nó bị cưỡng hiếp
sau khi xem cái đó?”

Trưởng phòng Gordon cũng nói y chang như vậy, Myron nhớ lại. Đúng là

tư tưởng lớn gặp nhau.

“Này, nghe này ông anh, tôi đau chân đau muốn chết rồi.”
“Mày có bao giờ gặp lại Kathy không?” Myron xoay xở.
“Không.”
“Mày là thằng vứt cái quần lót đi phải không?”
“Không. Một thằng trong bọn làm, Tưởng nó giữ làm kỷ niệm. Khi nghe

tin con kia mất tích, nó sợ quá bèn đem vứt đi.”

“Ai?”
“Tôi không nói tên được.”
“Có đấy,” Win lên tiếng. “Mày nói được.” Gã đặt chân lên chỗ xương chày

bị gãy. Thế là đủ.

“Được rồi, được rồi. Như tôi nói, bọn tôi có sáu thằng. Ba thằng trong hội

nam sinh, hai thằng da trắng, một thằng Tàu.”

Những kẻ cưỡng hiếp bình đẳng về cơ hội.
“Một thằng là chân sút, Tommy Wu. Rồi đến Ed Woods, Bobby Taylor,

Willie và tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.