NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 274

đến lượt tôi thì tôi bảo không.”

“Sau khi những kẻ khác xong xuôi hết rồi?”
“Phải. Tôi cứ đứng đó quan sát. Tôi thậm chí còn cổ vũ nữa.”
Im lặng.
“Cậu giữ quần lót của con bé á?”
“Vâng.”
“Khi nghe tin cảnh sát điều tra, cậu đã quẩng hiện vật vào thùng rác.”
Cậu đối mặt với Myron. “Không,” cậu nói với cái vẻ gần như thoáng cười.

“Tôi không ngu đến mức vứt nó lên nóc thùng rác đâu. Đáng lẽ tôi đã đốt
rồi.”

Myron cân nhắc trong thoáng lát. Đây là điểm vượt trội, anh nghĩ. “Thế thì

ai vứt?”

Ricky nhún vai. “Chắc là Kathy, Tôi đã đưa cho cô ấy.”
“Lúc nào?”
“Sau đó?”
“Mấy giờ sau đó?”
“Quãng nửa đêm. Sau khi chuyện đó xảy ra… sau khi cô ấy rời khỏi

phòng thay đồ, cứ như thể ai đó đã cho chúng tôi thuốc giải độc vậy. Hoặc
giả có người đã bật đèn lên, và chúng tôi cuối cùng cũng thấy những gì mình
vừa làm. Cả lũ đều im lặng và cứ thế buông trôi. Trừ Horty. Nó cười như một
con linh cẩu chết tiệt, càng lúc càng ngáo. Những thằng còn lại về phòng
riêng. Không ai nói một lời. Tôi đi ngủ, dù chỉ được một lúc. Rồi tôi thay đồ
ra ngoài. Tôi không có dự định gì, Không hẳn. Tôi chỉ muốn tìm cô ấy. Nói
điều gì đó với cô ấy. Tôi chỉ muốn… khỉ thật, tôi không biết nữa.”

Ngón tay cậu nghịch nghịch tóc, xoắn nó lại như một đứa trẻ. Giờ trông

cậu nhỏ bé hơn. “Cuối cùng tôi cũng tìm thấy cô ấy.”

“Ở đâu?”
“Bên kia trường.”
“Cụ thể là ở đâu?”
“Chắc là giữa trường. Trên sân chung.”
“Lúc đó con bé đang đi hướng nào?”
Cậu nghĩ một lát. “Nam.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.