NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 275

“Kiểu như từ khu nhà ở của cán bộ khoa ra phải không?”
“Vâng.”
Sau khi con bé rời khỏi nhà cửa Trưởng phòng Gordon, anh nghĩ.
“Tiếp đi.”
“Tôi đến chỗ cô ấy. Gọi tên cô ấy. Tôi nghĩ là cô ấy sẽ bỗ chạy, anh biết

đấy. Trời tối om. Nhưng không. Cô ấy quay lại trừng trừng nhìn tôi. Cô ấy
không sợ, cũng chẳng run rẩy. Cô ấy chỉ đừng đó gườm gườm khiến tôi phải
cụp mắt xuống. Tôi nói là tôi xin lỗi. Cô ấy không nói gì. Tôi đưa cho cô ấy
chiếc quần lót. Tôi bảo cô ấy là có thể dùng nó làm bằng chứng. Tôi còn nói
là tôi sẽ làm chứng. Tôi không định nói thế. Là buột miệng thôi. Kathy cầm
chiếc quần bỏ đi. Cô ấy không hề nói một lời.”

“Đó là lần cuối cậu gặp con bé à?”
“Vâng.”
“Lúc đó nó mặc gì?”
“Mặc?”
“Vào lần cuối cậu gặp nó ấy.”
Cậu ngước lên, cố nhở lại. “Xanh dương thì phải.”
“Không phải vàng à?”
“Không. Chắc chắn không phải vàng.”
“Con bé không thay đồ sau khi bị cưỡng hiếp chứ?”
“Chắc không. Không, vẫn là quần áo cũ.”
Myron đi ra cửa, “Cậu không chỉ cần một đại diện mới đâu, Ricky. Cậu

cũng cần một luật sư giỏi đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.