NHÂN CHỨNG ĐÃ CHẾT - Trang 45

“Anh là đại diện của cậu ta,” anh tiếp tục. “Anh chịu trách nhiệm cho

thành công của cậu ta.”

“Thằng bé vẫn nhớ em gái em,” cô nói.
“Phải.”
“Cậu ta có ổn không?”
Nét mặt Myron vẫn nghiêm nghị. “Cậu ta ổn.”
“Thằng bé ngoan lắm. Em quý cậu ta.” Myron gật đầu.
Jessica đứng lên bước về phía cửa sổ. Myron ngoảnh đi. Anh không muốn

nhìn cô quá lâu như trước kia nữa. Cô hiểu. Việc ấy cũng làm cô đau lòng. Cô
nhìn xuống đại lộ Công Viên, dưới mười hai tầng nhà. Một tài xế taxi quấn
khăn đang vung vẩy nắm đấm vào một bà già chống nạng. Bà già nện cho gã
một phát rồi chạy đi. Tay tài xế ngã xuống. Chiếc khăn thậm chí còn không
xô lệch.

“Che giấu cảm xúc của mình trước em chưa bao giờ là sở trường của anh

cả,” cô nói, vẫn đăm đắm nhìn ra cửa sổ. “Anh không muốn nói gì với em
sao?” Anh không đáp.

“Myron à…” Esperanza cứu anh một vố, xộc vào phòng không buồn gõ

cửa. “Larry Hanson rời văn phòng rồi,” cô nói.

Win bước vào sau lưng cô. “Tôi có vài thứ cho chúng ta trong cuốn tạp chí

này đây.” Giọng Win nhạt dần khi gã nhìn thấy Jessica.

“Chào Win,” cô nói.
“Chào Jessica Culver.” Họ ôm nhau. “Trời ơi, trông em tuyệt cú mèo.

Hôm trước anh có đọc một bài báo về em, gọi em là biểu tượng gợi cảm
trong văn chương.”

“Anh không nên đọc mấy thứ rác rưởi như vậy.”
“Nó ở trong phòng đợi của nha sĩ. Thật đấy.”
Theo sau đó là một khoảng lặng ngượng ngùng. Esperanza phá vỡ không

khí bằng cách chỉ vào Jessica, ra vẻ nôn ọe với động tác nhét ngón tay vào
miệng rồi rút mạnh ra.

“Đúng là phù thủy,” Jessica lầm bầm.
Myron đứng lên. “Giờ em ở đâu?”
“Nhà mẹ em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.