NHÂN DÂN BẤT DIỆT - Trang 70

thấy mở ra trước mắt lão một cái vực thẳm, linh hồn lão đắm chìm trong
đó. Lão lò mò lần tới cái thùng vẫn buộc một sợi dây thừng. Cái thùng lanh
canh lên một tiếng quen thuộc, nhưng sợi dây thừng không còn ở đó nữa.
Quân Đức đã lấy mang đi.

- Không được tầm bậy. - Lão lầm bầm.
Sau khi cởi cái dây lưng mỏng và chắc mà lão vẫn thắt quần, lão tết một

cái nút thòng lọng và buộc chặt dây da đó vào cái móc đóng sâu trong
tường, bên trên thùng nước.

AI CÓ LÝ
Ban đêm, Méc-xa-lốp và Bô-ga-rép ăn cơm ở chỉ huy sở, Họ ăn thịt hộp,

Méc-xa-lốp đưa lên mồm một miếng thịt xung quanh đầy mỡ đông và nói:

- Nhiều người cứ thích ăn đồ hộp đun lại. Tôi thấy ăn lạnh ngon hơn

nhiều.

Đoạn, họ uống trà, Méc-xa-lốp lấy bộ phận bên dưới lưỡi lê vẫn dùng để

mở hộp, đập vỡ tảng đường to làm những mảnh vụn bắn tung ra khắp xung
quanh. Tham mưu trưởng bị một cục đường bắn lên mặt, buông một tiếng
rên.

- Này, quên đi mất, - Méc-xa-lốp nói - chúng ta có mứt phúc bồn tử đấy.

Đồng chí thấy thế nào, chính ủy?

- Tốt nhất. Quả thật là tôi thích nó hơn tất cả các thứ mứt khác.
- Thế thì hay lắm. Tôi ấy à, trái lại, tôi thích mứt anh đào hơn. Cái đó

mới thật tuyệt.

Méc-xa-lốp cầm lấy một cái ấm to bằng sắt tây.
- Cẩn thận, cẩn thận. Đầy nhọ nồi đấy, có lẽ họ đã đun trên bếp củi.
- Đã lấy nước sôi dưới bếp lên rồi mà Pơ-rét Cua-rốp còn đun lại.
- Đúng, đồng chí Méc-xa-lốp ạ, đồng chí giàu kinh nghiệm sống ngoài

mặt trận hơn tôi đến sáu bảy mươi lần...

- Mứt này, làm thế nào bây giờ? Xúc nó vào ca có lẽ là gọn nhất.
Cùng một lúc, cả hai người cùng sụp soạp uống một ngụm nước, đồng

thời cùng ngẩng đẩu lên và nhìn nhau, mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.