NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 184

Ngô Hãn Văn bỗng chợt như bị nghẹn một miếng bánh bao, ánh mắt

tán loạn, lúng ba lúng búng.

“Tớ, tớ chỉ là, chỉ là hỏi một chút.”

“Hỏi kiểu vầy?”

“…….Cậu dù sao cũng là bạn cùng bàn với tớ.”

“Cảm ơn.”Ngô Hãn Văn ngẩng đầu, trông thấy ánh mắt của Bạch Lộ,

“Cảm ơn cậu quan tâm đến tớ.”

Trong lời nói của cô không mang bất cứ giọng điệu mỉa mai nào, Ngô

Hãn Văn dần dần bình tĩnh lại.

“Cậu……”

“Không phải giống kiểu cậu nghĩ.”

Ngô Hãn Văn đón lấy ánh mắt của Bạch Lộ, cuối cùng có thể tìm lại

được giọng nói của mình.

“Tớ nghĩ giống kiểu nào?”

Bạch Lộ ngước mắt, “Kiểu đó.”

“Nhưng cậu cũng không thể vô duyên vô cớ đi——“ Nói đến giữa

chừng, Ngô Hãn Văn bỗng dưng ngưng bặt, ánh mắt của cậu ta vụt loé
sáng.

Bạch Lộ đã từng trông thấy biểu tình này trên mặt của cậu ta rất nhiều

lần, đó là vẻ mặt chỉ xuất hiện ở khoảnh khắc vừa giải được một bài toán
khó.

“Bởi vì Tương Như.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.