NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 303

Học sinh hoàn toàn chả hiểu gì cả, tương lai ra sao, ai cần lo, nhìn

trước ngó sau xưa nay vốn không phải là bọn trẻ.

“Ăn thôi thầy ơi!!! Ăn đi thôi!”

Bài diễn văn nghiêm túc của thầy Bao còn chưa kết thúc, một đám học

sinh đã hò hét, “Đói chết mất ——!”

Thầy Bao cũng biết bọn họ nghe không lọt tai, “Được rồi, ăn đi.”

Một tiếng cho phép ăn, đũa bay ào ào trên bàn.

Ăn một hồi, không khí dần dần sôi nổi, nam sinh nữ sinh chuyện trò

với nhau, nguyên một bàn thay phiên nhau chuốc rượu cho Bao Kiến Huân.

Thầy Bao cũng biết đây là lần gặp mặt cuối cùng, nên xuề xoà hơn

ngày thường, ai mời cũng không từ chối, ai đến kính rượu cũng nhận.

Đến phiên Bạch Lộ, cầm rượu lên chuẩn đi qua, Ngô Hãn Văn níu cô

lại, nhìn ly đầy ăm ắp, “Được không?”

Bạch Lộ gạt cậu ta ra, đi về hướng của Bao Kiến Huân.

“Thầy, em kính thầy một ly.”

“Ồ.” Bao Kiến Huân đã ba, bốn chai bia vào bụng, mặt đỏ gay.

Bạch Lộ cụng ly với Bao Kiến Huân, sau đó ngẩng đầu, nguyên ly vào

bụng, rõ ràng trông thong dong hơn Bao Kiến Huân đang nhe răng nhếch
miệng rất nhiều.

“A, được lắm.” Bao Kiến Huân ngạc nhiên, tắc lưỡi khen ngợi, “Thật

là nhìn không ra đó nha.” Sau đó lại ngưng một hồi, Bao Kiến Huân nhấc
tay chỉ chỉ Bạch Lộ, nói một cách quả quyết: “Em thông minh, đầu óc đủ
dùng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.