NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 345

“Hà à.” Hứa Huy cũng đốt một điếu thuốc, bình lặng nói với Tôn

Ngọc Hà, “Cậu đừng lo lắng.”

Mặt Tôn Ngọc Hà đầy nghi ngờ.

“Tớ thừa nhận lúc đầu tới đây là có liên quan đến cô ấy. Tớ biết cô ấy

ở Hàng Châu, cũng biết cô ấy ở trường đại học này.”

“Cậu còn thích nó?”

Hứa Huy xem nhẹ, cười hừ một tiếng.

Tôn Ngọc Hà: “Cậu——“

“Đều đã qua rất lâu rồi, cần gì phải nghĩ tới nữa mà.”

Hứa Huy hút một hơi thuốc lá, nét mặt sau làn khói, mang vẻ nhạt

nhoà.

Tôn Ngọc Hà thấy hơi yên tâm, “Được rồi được rồi, đều nghe cậu hết,

cậu là ông chủ. Lại nói, bọn mình bây giờ sống rất tốt, cậu hiện giờ cũng
không dính dáng gì đến gia đình nữa rồi, hoàn toàn không còn gánh nặng.
Chúng ta làm ăn cho đàng hoàng, cứ dựa vào đầu óc của cậu, tương lai gì
cũng không cần phải lo.”

Hứa Huy cười cười, không nói gì thêm.

Ngoài cửa sổ đèn đóm mới lên, ngựa xe như nước, trong hành lang âm

u thăm thẳm, lặng ngắt tẻ buồn.

Đều đã qua lâu lắm rồi.

Cần gì phải nghĩ tới nữa mà.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.