NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 415

Đến trước cổng hội trường đại hội, tìm địa điểm thích hợp, lại lấy dây

buộc vào mấy tảng đá dưới đất để cố định cho chắc chắn, thế mới coi như
vật lộn xong.

Hai người phủi phủi tay, “Không tệ! Bỏ tiền bỏ sức ra thật có khác.”

Tuy là mồ hôi mồ kê nhễ nhại, nhưng Bì Ché tương đối hài lòng với hiệu
quả.

Cũng sắp đến giờ rồi, Bạch Lộ theo Bì Ché đến chỗ khán đài của lớp.

“Trời đất ơi! Ngay giữa chỗ nắng nôi!” Bì Ché căm giận nói.

Bạch Lộ lấy ô từ trong cặp ra, “Đợi lát nữa mở ô ra là ổn thôi.”

Bì Ché như chưa nghe gì, chỉ lo mở to mắt ngó đăm đăm khu cách

vách, đột nhiên trong tầm mắt hiện ra thêm một ngón tay, Bạch Lộ sán lại
gần rỉ tai: “Bên đó mới là khán đài của năm 2.”

Bì Ché xì một tiếng, “Sao cậu lại có thể nhàm chán đến thế, ngồi trở

lại chỗ được——“ Nói mới được nửa chừng, chợt im bặt. Bạch Lộ xuôi
theo ánh mắt của cô ấy mà quay đầu, trông thấy ở cổng của sân vận động
xuất hiện vài bóng người.

Hoàng Tâm Oánh mặc một chiếc váy đầm tay áo có thêu hoa, giày cao

gót, tóc để xoã, cột một dây nơ màu xanh da trời. Cô ta đang còn chỉ ngay
hai tấm posters ở trước cửa ra vào của sân vận động nói gì đó với Tôn
Ngọc Hà, Tôn Ngọc Hà vừa nhìn vừa cười đáp lời.

“D.m. tớ x cả nhà nó…….” Bì Ché nhìn mà không thể tin vào mắt của

mình, “Cái trò gì nữa, chẳng phải nói là có việc không tới được sao?”

Bạch Lộ níu Bì Ché, khuyên nhủ một hồi để cho cô ấy bình tĩnh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.