NHẪN ĐÔNG (HOA KIM NGÂN) - Trang 467

Cô ấy đã khóc, cô ấy nói cô ấy xin lỗi, nói mọi người đều có sai lầm.

Nắm chặt lấy đầu tóc, giữa mớ tóc đen nhánh, ngón tay gầy gò của

Hứa Huy nổi đầy gân.

Bạch Lộ lẳng lặng nhìn.

Có phải em của cậu, cũng nói với cậu những lời như thế.

Cô không nghe thấy câu trả lời của cậu.

Trong hành lang hơi hơi gay mũi, có tiếng khóc kìm nén của cậu.

Bạch Lộ im lặng.

Cô tìm Tương Như, chỉ là xung động nhất thời, cô không muốn để cho

cậu cứ thế mà chết một cách u muội tiếp tục trốn tránh, không hề nghĩ tới
điều gì khác.

Cô cứ tưởng là có lẽ Tương Như sẽ nói với cậu rằng cô ấy không trách

cậu, lại không ngờ rằng cô ấy đi xin lỗi cậu.

Nhưng nếu nghĩ cho cùng, cũng không đến nỗi khó hiểu lắm.

Dù sao thì cô ấy, bọn họ, đều đã từng thương yêu cậu như thế.

Bạch Lộ ôm lấy hai cánh tay thật chặt.

Cô bỗng cảm nhận được một một sự tự khinh đến từ sâu thẳm trong

tâm hồn.

Cô bị sự lương thiện đơn giản nhất, không hề trải qua bất cứ suy xét

tính toán được mất nào khiến cho chấn động.

Vì đã từng yêu cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.