NHÂN GIAN DU KÝ - Trang 111

www.nhatquantungthu.com

111

biến đạo lý của thầy trò ta. Do đó mình càng phải phát triển đường lối giáo hóa
đầy ý nghĩa chân thực này, khi sứ mệnh thành công tự vấn lương tâm hẳn là
không thẹn, gắng hết sức làm. Nếu như có một tôn giáo nào đó vì ích kỷ hẹp
hòi không chịu dễ dàng dung nạp kẻ khác tiến vào mảnh vườn tu của mình thì
làm sao gọi là bác ái rộng lượng được, há chẳng khẩu thiện mà tâm chẳng thiện
sao, để rồi chỉ tự chuốc lấy sự thấp hèn xấu xa mà thôi vậy.

Thế mới hay, thời xưa vì sự giao thông không thuận tiện nước này nước kia

cách trở, ngày nay việc đi lại hết sức dễ dàng, việc truyền thông tin tức càng
mau chóng tiện lợi. Do đó chỉ tại một số nhà truyền giáo, truyền pháp không
giúp đệ tử hấp thụ nổi, nên họ chẳng chịu tu trì, cũng có một số nhỏ mưu đồ lợi
lộc, hoặc dẫn dụ kẻ khác sùng thượng mình nên mới xảy ra tình trạng trên.
Như hiện nay nhà Phật thường dẫn chứng: “Tức tâm tức Phật” “Thị tâm thị
Phật” (Tâm là Phật), thế mới biết mỗi người đều có Phật tính, chứ chẳng phải
chỉ có những người khoác áo thầy tu mới có Phật tính, không phải chỉ những ai
được mặc áo tôn giáo mới được kính nể, bởi vậy chỉ cần có quyết tâm tin
tưởng mà thôi. Kẻ đã tiêu cực thì cho dù có được khoác áo tôn giáo đi nữa họ
cũng vẫn cứ tiêu cực vì thế tôn giáo có hay ho sáng láng cách mấy cũng trở
thành vô nghĩa. Tôn giáo được sáng lập vốn là để thương yêu loài người, nếu
như từ bỏ tôn chỉ đó tức là đẩy tôn giáo tới chỗ mông lung huyền hoặc, chắc
chắn sẽ bị người ta chỉ trích và xa lìa, cho nên tôn giáo phải tay liền tay, tâm
liền tâm, nếu như quan niệm ngoài ta ra đều là ngoại đạo; ngoài tôn giáo của ta
ra không có tôn giáo nào bằng, thì càng khiến người ta hoài nghi mất tin tưởng,
hoặc càng đẩy người ta tới chỗ u mê cuồng tín mà thôi. Do đó Đức Khổng Tử
có dạy rằng: “Đạo không hành, ta đã biết rõ! Kẻ trí thì quá mức, kẻ ngu thì
chẳng tới. Đạo chẳng tỏ, ta cũng biết rõ! Kẻ trí thì quá mức, kẻ ngu thì chẳng
tới (Đạo chi bất hành dã, ngô tri chi hỹ! Tri giả quá chi, ngu giả bất cập dã.
Đạo chi bất minh dã, ngô tri chi hỹ! Hiền giả quá chi, ngu giả bất cập dã
), và
Ngài còn dạy thêm song cũng cùng một ý như trên: “Biết thì cho là biết, không
biết thì cho là không biết” (Tri chi vi tri chi, bất tri vi bất tri), có hiểu được như
thế mới thực là biết vậy. Việc học đạo là việc bình thường của mọi người, chớ
tự cho đạo giáo của mình là cao hết, nếu như có mặc cảm tự tôn như thế quả là
bệnh hoạn quá rồi, phản bội hẳn tinh thần nguyên thủy của đấng giáo chủ lúc
sinh thời răn dạy.

Thái Sinh: Thưa ân sư dạy rất đúng, tinh thần cứu đời của Đức Ky Tô quả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.