NHÂN HÌNH QUÁN - Trang 113

“Má ơi!” Tôi gọi to. Khói xộc vào mồm miệng khiến tôi ngạt thở.
Lửa càng lúc càng hung hăng, dần dần cháy lan ra phía tôi. Làn khí nóng

chưa từng thấy phả vào một bên thân thể đang chết lặng của tôi.

Tôi quay người chạy trở lại phòng khách, rồi từ hiên ngoài chạy chân trần

vào sân trong.

Lúc này, phòng ngủ của má, chỗ nhô ra ở phía Nam của nhà chính hình

chữ L, đã bị ngọn lửa hung dữ bủa vây.

Giữa cơn mưa lâm thâm, ngọn lửa bốc lên khiến bầu trời đêm nhuốm ánh

đỏ. Tiếng gỗ cháy nổ kêu răng rắc Nhà cửa rùng rùng lay chuyển. Cột khói
đen xoáy tròn bốc lên cao.

Tôi nhìn thấy bóng của con ma nơ canh không có thân dưới đứng ở hiên

ngoài. Nó bị lửa nuốt trọn, chảy nhão ra rồi sụp xuống.

“Má ơi!” Tôi gào to hết sức rồi chạy về phía đó. Nhưng…
Tàn lửa tung bay, phần cuối của căn nhà đã sập xuống. Do lửa và khói, tôi

không thể biết được tình hình bên trong.

Nguy rồi!
Tôi liên tiếp giật lùi, rồi bất lực đứng ngây ra.
Trời ơi…
Trong đôi mắt trống rỗng phản chiếu ánh lửa của tôi, đám xoáy khói đen

tách ra. Và rồi, phía bên kia cánh cửa bằng kính đóng chặt, tôi nghĩ mình đã
nhìn thấy má, giờ trở thành một người lửa, đang nhảy múa, lắc lư. Đó không
phải là sự thật! Không phải là sự thật đúng không?

Má ơi…
Không lâu sau đó…
Tôi nghe thấy tiếng đám đông la hét cùng tiếng chuông và còi hú chói tai

liên tục tra tấn thần kinh đã quá hoảng loạn của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.