NHÂN HÌNH QUÁN - Trang 168

Thì ông không đơn độc ra đi. Ông đã ra đi cùng người vợ Miwako được

phục sinh.

Ông tự tay đặt vợ vào quan tài rồi chôn gần gốc anh đào mình sẽ treo cổ.

Là tự tử vì tình. Tôi chẳng còn cách lý giải nào khác.

Nếu thế thì có phải sáu hình nhân không hoàn chỉnh kia kia sắm vai

những người canh mộ? Hẳn cha tôi đã ra lệnh cho họ trông nom giấc ngủ
của người vợ mà ông bí mật mai táng.

Có lẽ đó là thông điệp cha tôi đã cố ý để lại.
Những người phụ nữ thiếu đầu, thiếu thân trên, thân dưới, tay phải, tay

trái, chân trái… Những người không hoàn chỉnh đều nhìn về phía người phụ
nữ duy nhất hoàn chỉnh. Khiếm khuyết của sáu hình nhân ấy hàm chứa ngụ
ý gì?

Là thông điệp dành cho một người nào đó chăng? Dành cho tôi? Dành

cho đứa con trai mà ông chưa một lần quay đầu nhìn lại sao?

Nếu đúng vậy thì vì lý do gì?
Tôi ngồi bất động, vừa nghe những tiếng mưa rơi trên mái xưởng vẽ vừa

chăm chú nhìn khuôn mặt mẹ Miwako. Bỗng nhiên, tự đáy lòng tôi, lại…

… Những bông hoa đỏ thắm…
… Làn gió thu mát rượi…
Những hình ảnh xa xôi chập chờn ẩn hiện.
… Hai sợi màu đen…
… Thằng bé đang ngồi xổm…
Nó… Nó chính là tôi.
… Hòn đá…
… Hòn đá…
… Nó nắm trong tay…
… Hòn đá…
… Cô độc…
Hòn đá?
Thằng bé cầm hòn đá?
… Uỳnh…
… Uỳnh uỳnh uỳnh…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.