NHÂN HÌNH QUÁN - Trang 222

ấy từng kể về bác. Bây giờ bác đi làm à?”

“Hả?” Ông ta nghiêng đầu vào khoảng không, “Anh Shimada à?”
“Tôi đến để giải quyết các sự việc xảy ra ở Nhân Hình Quán. Người quản

lý ở phòng nào… À, phòng kia à?”

“Hả..!”
“Tôi đã biết bác vô tội, bác cứ yên tâm.”
Rồi tôi đi qua bên Kizugawa, đến cửa phòng người quản lý. Ông mù mát

xa vừa lẩm bẩm gì đó vừa lọc cọc khua gậy tiến về phía tiền sảnh.

Tôi gõ cánh cửa có tấm biển: 1-A Phòng quản lý.
“Vâng, tôi ra đây!”
Giọng có vẻ mệt mỏi. Khi cửa mở, một ông già lưng gù, nhăn nheo xuất

hiện.

“Ông là Mizujiri Dokichi phải không?” Tôi nói, “Xin lỗi tôi hơi đường

đột. Tôi là Shimada, cậu Hiryu mời tôi đến nhà, cậu ấy hiện đang ở đâu ạ?”

“Cậu nói gì?” Ông già khum tay đặt lên vành tai, vươn cổ ra phía trước,

“Sao? Cậu bảo sao?”

Có vẻ ông ta bị lãng tai.
“Tôi…” Tôi nói thật to, “Tôi có việc rất quan trọng. Cậu Hiryu…”
“Có chuyện gì vậy?”
Lúc này, có người từ trong bước ra, một bà già tóc bạc mặc bộ đồ làm

bếp. Chắc là Mizujiri Kine.

“Xin lỗi, tôi đang bận trong bếp, cho nên…”
“Cậu Hiryu ở đâu ạ? Trong phòng cậu ấy phải không? Phòng trên tầng hai

ạ?”

“À…” Bà ta mở to mắt, ngớ ra, “Cậu chủ…”
“Cậu ấy đi vắng hay ở trong xưởng vẽ? Ra ngoài à? Thế thì phiền hà rồi.

Tôi muốn nói với cậu ấy một việc quan trọng.”

“Xin hỏi…”
“Thôi vậy. Xin lỗi, đã làm phiền bác. Không, không, tôi là người đàng

hoàng, tôi từ xa đến để giúp đỡ cậu ấy. Tôi đã có mặt thì sẽ không xảy ra
chuyện gì nữa, bác cứ yên tâm.”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.