NHÂN HÌNH QUÁN - Trang 223

“Mọi việc cứ để tôi lo. Được chứ? Được rồi! Tôi tạm lên tầng hai xem

xét, các vị không cần đi theo, cứ chờ ở đây, được không? Sau đó tôi sẽ nói tỉ
mỉ với các vị.”

Hai vợ chồng ông quản lý hình như còn định nói nữa, nhưng tôi mặc kệ,

cứ thế hướng về cầu thang lên tầng hai.

Ở góc hành lang tầng hai chạy quanh giếng trời chỗ đại sảnh có một ma

nơ canh, Hiryu đã kể với tôi. Quả nhiên, cô ta thiếu tay trái, khuôn mặt
không ngũ quan quay về phía cánh cửa sổ hướng ra sân trong.

Nhân lúc đi ngang qua, tôi thử nhìn theo ‘ánh mắt’ cô ta. Phía trước đống

đổ nát thảm hại của khu nhà chính, ở gần chính giữa khoảng sân hoang
vắng, có một cây anh đào to lớn.

Tôi bước nhanh trên hành lang chạy sâu về phía trong tòa nhà, ván sàn

kêu cót két. Lát sau, tôi nhìn thấy một ma nơ canh thiếu chân trái…

Qua thêm hai chỗ ngoặt nữa, tôi thấy phòng 2-B, nơi Hiryu dùng làm

phòng ngủ.

“Hiryu!” Tôi vừa gọi vừa gõ cửa. “Cậu có trong này không? Tôi Shimada

đây!”

Không thấy trả lời. Quả nhiên cậu ấy đã đi ra ngoài.
Tôi nhìn đồng hồ đeo tay.
11 giờ rưỡi sáng. Còn ba mươi phút nữa.
Rời khỏi cửa phòng 2-B, tôi tiếp tục đi dọc hành lang. Ở cuối chắc là cánh

cửa thông đến phía trước phòng 2-C nơi Tsujii Yukihito bị giết.

Bên kia cửa là buồng cầu thang còn tối hơn hành lang bên này. Tuy nhiên,

vẫn đang là ban ngày, chưa đến nỗi phải bật đèn mới đi lại được.

Nhìn sang bên phải là cửa phòng 2-C.
Tôi thử vặn núm cửa, nào ngờ cửa không khóa, cánh cửa mở ra cùng tiếng

bản lề kêu kèn kẹt.

Tôi bước vào, và hết sức kinh ngạc.
“Thế này là…”
Tình trạng vô cùng bề bộn. Căn phòng kiểu Tây rộng chừng tám chiếu,

tường và ván sàn đều bị phá hoại.

“Chà chà…” Tôi khẽ kêu lên và nhìn khắp xung quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.