NHÂN HÌNH QUÁN - Trang 50

Cũng như tôi, người đó hết sức kinh ngạc.
“À… chào… xin chào…”
Đang ngược sáng nên tôi không nhận ra khuôn mặt ngẩng lên của người

đang bò lồm cồm kia.

“Là…”
“Xin… xin lỗi.”
Tôi vừa mở miệng thì người đó đã xin lỗi bằng chất giọng the thé và đứng

lên. Tôi rờ trên tường hành lang tìm công tắc rồi bật đèn.

Đó là một thanh niên mặc quần áo thể thao màu be, Kuratani Makoto,

nghiên cứu sinh, hiện đang thuê gian 1-C Lục Ảnh Trang.

“Khuya thế này sao cậu lại ở đây?”
“Xin lỗi…”
Kuratani Makoto vóc người tầm thước, vai rộng hơn vai tôi nhiều, dù cậu

ta luôn giam mình trong phòng nghiên cứu nhưng thân thể vẫn rất cường
tráng. Kuratani Makoto vừa vò vò mái tóc mềm mại màu nâu đậm vừa cúi
đầu ngượng nghịu nói, “Xin lỗi… Koichiro chạy mất rồi.”

“Koichiro?”
“À, là tên con chuột hamster.”
“Chuột hamster?” Tôi ngạc nhiên hỏi.
“Tôi lấy nó từ phòng thí nghiệm đem về nuôi. Nó vừa chạy mất.”
“Cậu đang tìm nó à?”
“Vâng. Để xin phép nuôi nó, tôi có hỏi chủ nhà tức má anh rồi.”
Nói mới nhớ, hình như má đã nhắc qua.
“Nhưng sao cậu lại mở cửa bên đó ra?”
Câu hỏi này lại khiến Kuratani lúng túng vò tóc.
“Cánh cửa này vốn mở sẵn từ đầu, cho nên tôi nghĩ có thể nó đã trốn qua

đây.”

Quả là khóa cửa đã hỏng từ trước khi tôi chuyển về. Vợ bác Mizujiri

Dokichi nói, cái khóa này không dùng được từ vài năm nay rồi nhưng vẫn
bỏ đó, có thể tại cha cho rằng không cần thiết phải sửa.

Tôi từng nhắc má nên sửa cho yên tâm, bà nói ‘Để sau’, nhưng rồi cũng

không ngó ngàng đến nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.