NHẬT KÝ Á THẦN - Trang 49

chúng tôi gặp may với cha mình. Tôi phải làm tốt hơn thế. Có lẽ tôi mới chỉ
mười bốn, nhưng chẳng thể lấy điều đó ra làm lý do biện hộ. Tôi phải gắn
kết sao cho mọi người trong gia đình mới sát cánh bên nhau.

Tôi nhìn về hướng bắc. Tôi mường tượng xem tính từ đây mình sẽ phải

mất bao lâu mới đến được nhà mẹ tôi ở Westport, Connecticut. Tôi tự hỏi
vào lúc này mẹ tôi đang làm gì. Khi tôi rời đi, khả năng nhận thức của bà
đang trong tình trạng rất kém…

Nhưng tôi không thấy có lỗi khi rời bỏ bà ấy. Tôi buộc phải làm thế. Nếu

có bao giờ tôi gặp được cha mình, chúng tôi sẽ nói về chuyện này.

Ngay lúc này, tôi sẽ chỉ phải sống sót như mọi ngày. Tôi sẽ viết nhật ký

khi có cơ hội, dù tôi hoài nghi chẳng biết mai này có ai đọc được nó không.

Thalia đang trở người dậy. Giờ đến lượt gác của cô ấy. Oa, tay tôi đau

nhức. Tôi đã không viết gì trong một thời gian dài. Tốt hơn hết là tôi nên đi
ngủ, và hy vọng là không nằm mộng thấy giấc mơ nào.

Luke Castellan — giờ sẽ dừng bút đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.