NHẬT KÝ CÔNG CHÚA - Trang 272

Sao anh không thấy
X= anh
Còn y= em
Và rằng
Anh+em
= Hạnh phúc
ở cùng bên nhau
chúng ta sẽ mãi
trọn đợi hạnh phúc?
Thứ Ba, ngày 27 tháng 10, 6 giờ chiều.
Trên đường từ khách sạn của bà về nhà.

Ôi trời ơi. Tàn dư của cuộc phỏng vấn 24/7 đã làm mình quên bẵng đi về kế
hoạch của bà và người tổ chức sự kiện của Hoàng gia Genovia – chú Vigo!
Thề là mình đã không hề nhớ gì về chú Vigo và mấy cái thực đơn của chú ý
cả. Cho tới khi mình đế chỗ bà để tiếp tục các bài học làm Công chúa như
thường lệ. Phòng bà chật kín người là người. Họ hối hả đi đi lại lại trong
phòng, tru tréo méo giật vào cái điện thoại. “Không, bốn nghìn cánh hồng
dài chứ không phải bốn trăm”. Ở phía dưới gốc phòng là cả đống người
đang ngồi nắn nót viết thiệp cưới.
Và mình nhìn thấy bà đang ngồi bành trướng chính giữa phòng để… chọn
kẹo dẻo, còn con Rommel-đầu đội mũ lông sóc màu hoa cà-ngồi chễm chệ
trong lòng bà.
Đúng vậy, bà đang ngồi lựa kẹo dẻo!
“Không” – Bà nói, tay vứt miếng sôcôla đang ăn dở vào cái hộp chú Vigo
đang chìa ra chờ sẵn – “Không phải cái đó. Màu anh đào thật quá tầm
thường
”.
Không thể tin vào mắt mình nữa. Mình sắp thở không nổi nữa rồi, giống
như lúc bà nghe tin mẹ đang mang bầu ý. “Bà! Bà đang làm gì thế? Mấy
người này là ai?”.
“A, Amelia! Vào đây con. Ngồi xuống và íup bà chọn xem nên dùng loại
kẹo dẻo nào đi. Chúng ta sẽ cho vào những cái hộp quà tặng cho khách đến
dự đám cưới”. Bà có vẻ rất hài lòng khi nhìn thấy mình. Cứ nhìn vào cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.