NHẬT KÝ KẺ MỊ TÌNH - Trang 8

Nhưng trước hết phải kể đến tình yêu của ông đối với thành phố

Copenhagen và ngôn ngữ Đan Mạch.

“Tôi vui hưởng cuộc hiện sinh, tôi vui hưởng cái thế giới nhỏ bé bao

quanh tôi,” ông nói về Copenhagen.

Và đối với ngôn ngữ Đan Mạch mà thế giới rất ít biết, Kierkegaard hết

lời ca ngợi, “cái thứ tiếng mà tôi kiêu hãnh được viết với tất cả vinh dự hân
hoan… Nhiều khi tôi có thể ngồi hàng giờ trong tình yêu với thanh điệu của
nó – khi mà nó dội vang để cưu mang tư tưởng – cứ thế tôi ngồi hàng giờ,
ôi chao! Tựa như người chơi sáo say mê ống sáo của mình. Những gì tôi
viết ra thì hầu hết tôi phải đọc lớn nhiều lần, có thể mười hai lần, trước khi
ghi thành chữ…” (Nhật Chiêu dịch, dựa vào tiếng Anh của Walter Lowrie
trong cuốn A Short Life of Kierkegaard

[2]

)

Xem thế, có thể không chỉ yêu, Kierkegaard còn viết tiếng mẹ với đam

mê và chăm chút biết chừng nào!

Trừ ba lần đi Berlin, ông không rời xa Copenhagen bao giờ. Chính ở đó,

ông dùng tiếng mẹ đẻ để thể nghiệm các hình thức văn chương thượng thừa
nhằm phê phán thứ triết lý siêu hình trừu tượng, hòng đưa nó về với đời
sống hiện sinh của cá thể. Ông tấn công vào hệ thống tư tưởng chỉ biết đề ra
phạm trù và đám đông chỉ biết a dua đua đòi.

2.

Kierkegaard là con út trong một gia đình giàu có. Mẹ ông trước kia là

người hầu được người cha cất lên làm vợ. Người cha ấy nghiêm khắc, kính
tín (theo đạo Tin Lành, quốc giáo của Đan Mạch) nhưng xưa kia thời trẻ
tuổi nghèo khó đã buột miệng nguyền rủa Thượng đế. Cha ông tin rằng vì
sự báng bổ đó mà các con ông sẽ phải chịu tội chết trước tuổi ba mươi như
Đức chúa khổ nạn. Tuy nhiên, trong bảy đứa con của ông sống sót được hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.