NHẬT KÝ TRONG TÙ VÀ LỜI BÌNH - Trang 134

Tù phạm ai nấy vẻ mặt tươi cười.

Dịch thơ:

Nắng sớm mặt trời soi cả ngục,

Sương mù khói đặc bỗng tan hơi;

Tràn đầy sinh khí trong trời đất,

Tất cả tù nhân mặt nở tươi .(1)

NAM TRÂN dịch

TẤT CẢ TÙ NHÂN MẶT NỞ TƯƠI

Một bài thơ vui, mọi người đều vui: Tất cả tù nhân mặt nở tươi. Nhà

tù u ám, thiếu ánh sáng, thiếu không khí, nhất là lại phải trải qua màn đêm
dài trong bóng tối đen nên người tù bức bối, khó chịu luôn mong trời sáng
để được hưởng chút ánh sáng mặt trời, hít thở không khí ban mai. Bài thơ
Tảo tình (Nắng sớm) đã vẽ nên bức tranh sinh động, bừng lên ánh sáng
nắng mai:

Nắng sớm mặt trời soi cả ngục,

Sương mù khói đặc bỗng tan hơi;

Tràn đầy sinh khí trong trời đất,

Tất cả tù nhân mặt nở tươi.

Nắng sớm, cái ánh nắng mặt trời buổi sáng thật mạnh mẽ và kỳ diệu,

nó xé tan màn đêm, trong phút chốc đem đến luồng sinh khí cho cả vũ trụ
bao la, lan tỏa rộng khắp đất trời khiến mọi người đều được hưởng cái
khoan khoái, cái sinh sắc của một ngày mới. Cái nắng sớm ấy cũng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.