NHẬT KÝ TRONG TÙ VÀ LỜI BÌNH - Trang 135

xuyên qua các ngục tù, thiêu rụi những âm u, ám khí. Đối với tù nhân, họ
đón nhận ánh sáng, ánh nắng mặt trời buổi sớm rạo rực một niềm vui, hân
hoan, hớn hở biết bao. Nhà tù không thể, làm sao mà cản được cái vui hồn
nhiên trong cuộc sống.

Bức tranh nắng sớm đẹp nhất, mà trung tâm là nụ cười rạng rỡ của

mọi người tiếp nhận cái ánh sáng, ánh nắng mạnh và tràn đầy sinh khí ấy,
nói như Hoài Thanh: “Quý làm sao cái vui trên nét mặt những người đang
sống trong cảnh tù tội”.

Phải là người trong cuộc, vượt lên những khổ cực đang phải chịu

đựng, với một cách nhìn, một tâm hồn rộng mở, mới vẽ được nét kỳ diệu
của nắng sớm và vẻ đẹp hân hoan của mọi người khi được hưởng thụ cái
Nắng sớm đó. Cái Nắng sớm đó cũng chính là ước mơ về sự thay đổi, cải
tạo cuộc sống, thiêu đốt sạch những âm u, mù ám của nhà tù.

-----

(1) Bản dịch khác của Huệ Chi:

Nắng sớm xuyên qua nơi ngục thất,

Đốt tan khói đặc và sương dày;

Đất trời phút chốc tràn sinh khí,

Tù phạm cười tươi nở mặt mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.