NHẤT LỘ THẢI HỒNG - Trang 132

Ông ta vỗ vỗ bả vai Trương Thắng nói:

- Đây là mini camera, tôi sai người mua về từ Nhật Bản đến nay còn

chưa đầy hai tháng, việc ngày mai liền giao cho cậu rồi, cơ trí một chút.

Trương Thắng cắn chặt răng, hăng hái gật đầu.

Mới trước đây, hắn từng nhìn thấy một câu dhắn ngôn: “Cộng sự với

những người can đảm, thì không cần phải đọc sách nữa”, được những lời
dẫn dắt này, hắn tự rút cho mình một lời răn: “Đối với quân tử, thì lấy đạo
quân tử mà tiếp; đối với tiểu nhân thì lấy đạo tiểu nhân mà đón. Hiện tại rốt
cuộc đã nhận thức rất sâu sắc.

***

Trương Thắng dùng cả một ngày để thao tác camera cho thành thục,

thẳng đến khi trong bóng tối cũng có thể ấn đúng từng phím mới thôi. Từ
Hải Sinh thì lái xe lang thang ngoài đường, tìm kiếm khách sạn thích hợp.

Vào buổi tối, Trương Thắng lại lần nữa gọi điện cho Chủ tịch xã Cổ,

hắn bày ra một thái độ bộ bó tay hết cách, ăn nói khép nép mời Chủ tịch xã
Cổ đi uống rượu, thảo luận. Thủ đoạn “Bày ra sự yếu ớt để cho địch thấy”
Trương Thắng cũng biết đấy, hôm nay cúi đầu là vì ngày mai ngẩng đầu,
dưới sự giày vò của tham quan này, Trương Thắng cũng hiểu được cách
dùng tâm cơ rồi.

Chủ tịch xã Cổ huênh hoang nhã nhặn từ chối vài lần, nhưng hắn cứ

mời mãi, cuối cùng đáp ứng lời mời buổi tối ngày hôm sau. Tối hôm sau,
Chủ tịch xã Cổ dưới mấy cuộc điện thoại thúc giục của Trương Thắng mới
vênh váo tự đắc lái xe tới điểm hẹn, hai người Từ Hải Sinh lại mời ông ta
đến một khách sạn.

Để tiêu trừ sự cảnh giác của ông ta, trong bữa tiệc, Giám đốc Từ chủ

yếu tán dóc với ông ta về những chuyện ngoài lề, biểu hiện mười phần đầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.